NGẪM
Bỗng một hôm con giật mình ngẫm lại
Tấm hình này trước lạ giờ thật quen
Con trách mình sao vô tình lãng quên
Chẳng nhận ra vẫn hai hình bóng ấy
Con nhắc mình, về cội nguồn để thấy
Cuộc sống đơn sơ các đấng sinh thành
Và tự hào được nuôi nấng thành nhân
Bằng chính bởi hai thiên thần không cánh
Con định tâm sửa lại con đường vắng
Cuộc hành trình con lẳng lặng bước qua
Mong tìm Chúa nơi người khổ phương xa
Mà quên mất những lời con hẹn ước
Đã bao lần con lạc giữa đôi hướng
Chọn mẹ cha hay đời sống hiến dâng
Rồi lặng thầm con thành khấn nguyện xin
Con theo Chúa, mẹ cha con phó thác.
Sr. Elizabeth Linh Nguyen