Bài đọc 1 2 Sm 5,1-7.10
Bài trích sách Sa-mu-en quyển thứ hai.
1 Hồi đó, toàn thể các chi tộc Ít-ra-en đến gặp ông Đa-vít tại Khép-rôn và thưa : “Chúng tôi đây là cốt nhục của ngài. 2 Ngay cả trước kia, khi ông Sa-un làm vua cai trị chúng tôi, chính ngài đã chỉ huy các cuộc hành quân của Ít-ra-en. Đức Chúa đã phán với ngài : ‘Chính ngươi sẽ chăn dắt Ít-ra-en, dân Ta, chính ngươi sẽ là người lãnh đạo Ít-ra-en’.” 3 Toàn thể kỳ mục Ít-ra-en đến gặp ông tại Khép-rôn. Ông Đa-vít lập giao ước với họ tại Khép-rôn, trước nhan Đức Chúa. Rồi họ xức dầu tấn phong Đa-vít làm vua Ít-ra-en.
4 Ông Đa-vít được ba mươi tuổi khi lên làm vua, và trị vì bốn mươi năm. 5 Tại Khép-rôn, vua trị vì Giu-đa bảy năm sáu tháng. Tại Giê-ru-sa-lem, vua trị vì toàn thể Ít-ra-en và Giu-đa ba mươi ba năm.
6 Vua và người của vua tiến về Giê-ru-sa-lem đánh người Giơ-vút là dân bản xứ. Chúng nói với vua Đa-vít : “Ông sẽ không vào đây được, vì người mù người què sẽ đẩy lui ông.” Nghĩa là : “Ông Đa-vít sẽ không vào đây được.” 7 Vua Đa-vít đã chiếm được đồn luỹ Xi-on, đó là Thành vua Đa-vít. 10 Vua Đa-vít ngày càng mạnh thế, và Đức Chúa, Thiên Chúa các đạo binh, ở với vua.
Đáp ca Tv 88,20.21-22.25-26 (Đ. c.25a)
Đ.Ta sẽ yêu thương Người và giữ lòng thành tín.
20Xưa Chúa dùng thị kiến
phán bảo những người hiếu trung rằng :
Ta phù trợ một trang dũng sĩ,
cất nhắc lên một người trẻ trong dân.
Đ.Ta sẽ yêu thương Người và giữ lòng thành tín.
21Ta đã tìm ra nghĩa bộc Đa-vít,
đã xức dầu thánh tấn phong người ;22Ta sẽ không ngừng đưa tay nâng đỡ,
tay quyền năng củng cố vững vàng.
Đ.Ta sẽ yêu thương Người và giữ lòng thành tín.
25Ta sẽ yêu thương Người và giữ lòng thành tín,
nhờ danh Ta, Người được thêm uy vũ.26Thế lực Người, ta cho trải dài đến Đại Dương,
chủ quyền Người, cho mở rộng đến miền Sông Cả.
Đ.Ta sẽ yêu thương Người và giữ lòng thành tín.
Tung hô Tin Mừng x. 2 Tm 1,10
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Đấng Cứu Độ chúng ta là Đức Giê-su Ki-tô đã tiêu diệt thần chết, và đã dùng Tin Mừng mà làm sáng tỏ phúc trường sinh. Ha-lê-lui-a.
Tin Mừng Mc 3,22-30
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mác-cô.
22 Khi ấy, các kinh sư từ Giê-ru-sa-lem xuống, nói về Đức Giê-su rằng Người bị quỷ vương Bê-en-dê-bun ám, và Người dựa thế quỷ vương mà trừ quỷ. 23 Đức Giê-su liền gọi họ đến, dùng dụ ngôn mà nói với họ : “Xa-tan làm sao trừ Xa-tan được ? 24 Nước nào tự chia rẽ, nước ấy không thể bền ; 25 nhà nào tự chia rẽ, nhà ấy không thể vững. 26 Vậy Xa-tan mà chống Xa-tan, Xa-tan mà tự chia rẽ, thì không thể tồn tại, nhưng đã tận số. 27 Không ai có thể vào nhà kẻ mạnh mà cướp của được, nếu không trói kẻ mạnh ấy trước đã, rồi mới cướp sạch nhà nó.
28 “Tôi bảo thật các ông : mọi tội lỗi và lời phạm thượng, dù nói phạm thượng nhiều đến mấy đi nữa, thì cũng sẽ được tha cho con cái loài người. 29 Nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần, thì chẳng đời nào được tha, mà còn mắc tội muôn đời.” 30 Đó là vì họ đã nói : “Ông ấy bị thần ô uế ám.”