Thứ 7- Trái Tim Vẹn Sạch Đức Mẹ – lễ nhớ – 25/7/2022

Bài đọc 1 Is 61,9-11

Bài trích sách ngôn sứ I-sai-a.

9 Có lời Đức Chúa phán với dân Người :

“Dòng dõi các ngươi sẽ nức tiếng giữa chư dân,

và giống nòi các ngươi sẽ lừng danh giữa muôn nước.

Tất cả những ai thấy các ngươi sẽ biết rằng

các ngươi là một dòng dõi được Đức Chúa ban phúc lành.

10Tôi mừng rỡ muôn phần nhờ Đức Chúa,

nhờ Thiên Chúa tôi thờ, tôi hớn hở biết bao !

Vì Người mặc cho tôi hồng ân cứu độ,

choàng cho tôi đức chính trực công minh,

như chú rể chỉnh tề khăn áo,

tựa cô dâu lộng lẫy điểm trang.

11Như đất đai làm đâm chồi nẩy lộc,

như vườn tược cho nở hạt sinh mầm,

Đức Chúa là Chúa Thượng cũng sẽ làm trổ hoa công chính,

làm trổi vang lời ca ngợi trước mặt muôn dân.”

Đáp ca 1 Sm 2,1.4-5.6-7.8abcd (Đ. x. 1a)

Đ.Tâm hồn con hỷ hoan vì Chúa, là Đấng cứu độ con.

1Tâm hồn con hoan hỷ vì Chúa,

nhờ Chúa, con ngẩng đầu hiên ngang.

Con mở miệng nhạo báng quân thù :

Vâng, con vui sướng vì được Ngài cứu độ.

Đ.Tâm hồn con hỷ hoan vì Chúa, là Đấng cứu độ con.

4Cung nỏ người hùng bị bẻ tan,

kẻ yếu sức lại trở nên hùng dũng.5Người no phải làm mướn kiếm ăn,

còn kẻ đói được an nhàn thư thái.

Người hiếm hoi thì sinh năm đẻ bảy,

mẹ nhiều con lại ủ rũ héo tàn.

Đ.Tâm hồn con hỷ hoan vì Chúa, là Đấng cứu độ con.

6Chúa là Đấng cầm quyền sinh tử,

đẩy xuống âm phủ rồi lại kéo lên.7Chúa bắt phải nghèo và cho giàu có,

Người hạ xuống thấp, Người cũng nhắc lên cao.

Đ.Tâm hồn con hỷ hoan vì Chúa, là Đấng cứu độ con.

8abcdKẻ mọn hèn, Chúa kéo ra khỏi nơi cát bụi,

ai nghèo túng, Người cất nhắc từ đống phân tro,

đặt ngồi chung với hàng quyền quý,

tặng ngai vinh hiển làm sản nghiệp riêng.

Đ.Tâm hồn con hỷ hoan vì Chúa, là Đấng cứu độ con.

Tung hô Tin Mừng x. Lc 2,19

Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Đức Trinh Nữ Ma-ri-a thật diễm phúc, vì Mẹ hằng ghi nhớ Lời Thiên Chúa, và suy đi nghĩ lại trong lòng. Ha-lê-lui-a.

Tin Mừng Lc 2,41-51

Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Lu-ca.

41 Hằng năm, cha mẹ Đức Giê-su trẩy hội đền Giê-ru-sa-lem mừng lễ Vượt Qua. 42 Khi Người được mười hai tuổi, cả gia đình cùng lên đền, như người ta thường làm trong ngày lễ. 43 Xong kỳ lễ, hai ông bà trở về, còn cậu bé Giê-su thì ở lại Giê-ru-sa-lem, mà cha mẹ chẳng hay biết. 44 Ông bà cứ tưởng là cậu về chung với đoàn lữ hành, nên sau một ngày đường, mới đi tìm kiếm giữa đám bà con và người quen thuộc. 45 Không thấy con đâu, hai ông bà trở lại Giê-ru-sa-lem mà tìm.

46 Sau ba ngày, hai ông bà mới tìm thấy con trong Đền Thờ, đang ngồi giữa các bậc thầy, vừa nghe họ, vừa đặt câu hỏi. 47 Ai nghe cậu nói cũng kinh ngạc về trí thông minh và những lời đối đáp của cậu. 48 Khi thấy con, hai ông bà sửng sốt, và mẹ Người nói với Người : “Con ơi, sao con lại làm cho cha mẹ như thế ? Con thấy không, cha con và mẹ đây đang phải cực lòng tìm con !” 49 Người thưa : “Sao cha mẹ lại tìm con ? Cha mẹ không biết là con có bổn phận ở nhà của Cha con sao ?” 50 Nhưng ông bà không hiểu lời Người vừa nói.

51 Sau đó, Người đi xuống cùng với cha mẹ, trở về Na-da-rét và hằng vâng phục các ngài. Riêng mẹ Người thì hằng ghi nhớ tất cả những điều ấy trong lòng.